Hãy tự hào nhé Bonito, chàng trai xinh đẹp. Bạn có thể về nhà và nói với bố mình, Đúng vậy, tôi đã đánh Ender Wiggin, lúc đó mới mười tuổi, còn tôi mới mười ba. Và tôi chỉ có sáu người bạn giúp đỡ, và bằng cách nào đó chúng tôi đã đánh bại được hắn, mặc dù hắn trần truồng, ướt đẫm và đơn độc—Ender Wiggin quá nguy hiểm và đáng sợ nên tất cả những gì chúng tôi có thể làm là không mang theo hai trăm người.
(Be proud, Bonito, pretty boy. You can go home and tell your father, Yes, I beat up Ender Wiggin, who was barely ten years old, and I was thirteen. And I had only six of my friends to help me, and somehow we managed to defeat him, even though he was naked and wet and alone--Ender Wiggin is so dangerous and terrifying it was all we could do not to bring two hundred.)
Trong đoạn trích từ "Trò chơi của Ender", nhân vật Bonito được tôn vinh vì đã đánh bại Ender Wiggin, một cậu bé phi thường và đáng gờm. Hàm ý rằng việc đánh bại Ender, người trẻ hơn đáng kể và dễ bị tổn thương vào thời điểm đó, là điều đáng để khoe khoang. Khoảnh khắc này thể hiện sự thao túng các tình huống trong đó Bonito và những người bạn của anh ấy tự hào khi đánh bại người mà họ coi là mối đe dọa, thể hiện sự dũng cảm tập thể của họ bất chấp sự bất công vốn có của tình huống này.
Đoạn văn minh họa các chủ đề về động lực quyền lực và cảm giác chiến thắng sai lầm thường thấy trong hành vi bắt nạt. Bằng cách nhấn mạnh rằng Bonito và những người bạn của anh ấy chỉ cần một nhóm nhỏ để chế ngự Ender bị cô lập, điều đó không chỉ làm nổi bật sự bất an của họ mà còn làm nổi bật nỗi sợ hãi mà Ender gieo rắc cho những người khác. Cuộc gặp gỡ này phản ánh những xung đột và thách thức rộng lớn hơn mà Ender phải đối mặt trong suốt câu chuyện, đánh dấu sự khởi đầu của hành trình chống lại những kẻ thù đánh giá thấp tiềm năng của anh.