Câu nói nhấn mạnh tác động bất lợi của nỗi sợ hãi đối với cuộc sống của một người, cho thấy rằng việc cho phép nỗi sợ thống trị có thể dẫn đến sự suy giảm dần dần trong sự tồn tại của một người. Mỗi khoảnh khắc trong nỗi sợ hãi là một khoảnh khắc bị mất để sống trọn vẹn, vì nó làm mất sức sống của cuộc sống.
Hơn nữa, nó làm nổi bật sự cân bằng giữa nỗi sợ hãi và đức tin, chỉ ra rằng khi chúng ta chịu thua nỗi sợ hãi, chúng ta làm giảm khả năng đức tin của mình. Tin tưởng và niềm tin vào bản thân và vũ trụ có thể trao quyền cho chúng ta, dẫn chúng ta đến một cuộc sống trọn vẹn hơn, thoát khỏi xiềng xích của sự lo lắng.