Nhân vật chính trong "Câu lạc bộ triết học Chủ nhật" tin rằng nghệ thuật vĩ đại thực sự nên viện dẫn một cảm giác bình tĩnh và kinh ngạc ở người xem. Thay vì làm gián đoạn suy nghĩ của một người hoặc khiến họ trở thành một phản ứng, nghệ thuật vĩ đại nên thúc đẩy một khoảnh khắc suy ngẫm và đánh giá cao. Phản ứng cảm xúc này trái ngược với các tác phẩm của các nghệ sĩ đương đại như Damien Hirst và Andy Warhol, người gợi lên một phản ứng khác hoàn toàn.
Những nghệ sĩ hiện đại này, trong khi có tác động, có xu hướng ngăn chặn trải nghiệm của người xem hơn là khuyến khích một sự suy ngẫm yên tĩnh. Nghệ thuật của họ có thể thu hút sự chú ý, nhưng theo nhân vật chính, nó thiếu độ sâu cần thiết cho sự sợ hãi thực sự. Điều này nhấn mạnh sự khác biệt giữa nghệ thuật quyến rũ và nghệ thuật thực sự cộng hưởng, cho thấy những phẩm chất của sự bình tĩnh và suy tư là điều cần thiết cho kinh nghiệm đánh giá cao nghệ thuật tuyệt vời.