Trong sự suy ngẫm của Jack, anh ta nhận ra một sự ngây thơ sâu sắc ở những người bình thường, đặc biệt là khi anh ta phản ánh về con trai của mình. Anh ta bắt đầu tin rằng những hành động của lòng tốt và đức tính mà các cá nhân thể hiện trong suốt cuộc đời của họ có thể không phải là phi thường mà là một phần mở rộng của lòng tốt bẩm sinh mà mọi người sở hữu từ khi sinh ra. Nhận thức này khiến anh ta đặt câu hỏi về quan niệm rằng mọi người về cơ bản là thiếu sót hoặc thô bạo.
Thay vào đó, Jack gợi ý rằng những khiếm khuyết và sai lầm là kết quả của những trải nghiệm của cuộc sống chứ không phải là sự thiếu đức hạnh vốn có. Trong ánh sáng này, anh ta thấy nhân loại là tốt về cơ bản, có khả năng cải thiện và chuộc lỗi. Viễn cảnh này thúc đẩy niềm tin vào tiềm năng của sự tốt đẹp ở mọi người, bất kể quá khứ của họ, nhấn mạnh rằng cốt lõi của họ, mọi người có thể khao khát trở nên tốt hơn và duy trì sự thuần khiết mà họ từng có.