Trích dẫn từ "Giấc mơ động vật" của Barbara Kingsolver làm nổi bật bản chất phức tạp của ký ức, cho thấy nó có mối quan hệ chặt chẽ với sự thật, nhưng không giống với nó. Điều này ngụ ý rằng trong khi những ký ức có thể định hình nhận thức và sự hiểu biết của chúng ta về thực tế, chúng vốn đã chủ quan và có thể bị bóp méo theo thời gian. Những hồi ức của chúng tôi bị ảnh hưởng bởi cảm xúc, kinh nghiệm và quan điểm, tạo ra một câu chuyện cá nhân khác với sự thật khách quan.
Khái niệm này đặt ra những câu hỏi quan trọng về cách chúng ta nhận thức về quá khứ và độ tin cậy của ký ức. Bộ nhớ có thể phục vụ như một công cụ mạnh mẽ để kể chuyện và tự nhận dạng, nhưng nó cũng có thể đánh lừa chúng ta, vì nó vốn đã chọn lọc. Cái nhìn sâu sắc của Kingsolver thách thức chúng ta suy ngẫm về cách chúng ta diễn giải những trải nghiệm của mình và những câu chuyện mà chúng ta tạo ra, thúc giục nhận thức sâu sắc hơn về sự khác biệt giữa những gì chúng ta nhớ và những gì thực sự xảy ra.