Mọi người không nghiên cứu thế giới tự nhiên nữa, họ đang khai thác nó.
(People aren't studying the natural world any more, they're mining it.)
Trong "Thế giới đã mất", Michael Crichton bày tỏ lo ngại rằng xã hội đã chuyển từ góc độ nghiên cứu thế giới tự nhiên sang một trong những việc khai thác nó để lấy tài nguyên. Câu nói này nêu bật một xu hướng rắc rối trong đó nhân loại ưu tiên khai thác hơn sự hiểu biết, nhấn mạnh sự mất kết nối với thiên nhiên. Thay vì thúc đẩy mối quan hệ với môi trường, mọi người tập trung vào việc tiêu thụ nguồn lực của mình mà không quan tâm đến hậu quả lâu dài.
Tư duy này có thể dẫn đến suy thoái môi trường đáng kể, vì ý nghĩa sâu sắc hơn của hành động của chúng ta thường bị bỏ qua. Thông điệp của Crichton đóng vai trò là một lời nhắc nhở cảnh báo về sự cần thiết phải cân bằng những tiến bộ công nghệ của chúng tôi với cách tiếp cận tôn trọng tự nhiên, ủng hộ sự trở lại với sự tò mò và bảo tồn thay vì khai thác đơn thuần.