Nuôi dạy trẻ em, theo một nghĩa nào đó, lý do xã hội tồn tại ngay từ đầu. Đó là điều quan trọng nhất xảy ra, và đó là đỉnh cao của tất cả các công cụ và ngôn ngữ và cấu trúc xã hội đã phát triển.
(Raising children is, in a sense, the reason the society exists in the first place. It's the most important thing that happens, and it's the culmination of all the tools and language and social structure that has evolved.)
Trong "Thế giới đã mất" của Michael Crichton, tác giả nhấn mạnh bản chất cơ bản của việc nuôi dạy trẻ em như một mục đích chính của xã hội. Ông cho rằng hành động nuôi dưỡng thế hệ tiếp theo là tối quan trọng và đóng vai trò là xương sống của sự tồn tại xã hội. Quá trình này đại diện cho đỉnh cao của sự tiến hóa của con người, nơi ngôn ngữ, công cụ và khung xã hội hội tụ để tạo điều kiện phát triển.
Crichton lập luận rằng việc nuôi dạy con cái không chỉ là trách nhiệm cá nhân mà là một chức năng xã hội thiết yếu phản ánh sự tiến bộ tập thể của chúng ta. Bằng cách đầu tư vào trẻ em, xã hội đảm bảo tính liên tục và tiến hóa của nó, làm nổi bật tầm quan trọng của giáo dục và cộng đồng trong việc định hình các thế hệ tương lai.