Garrett Hardin là một nhà sinh thái học và triết gia nổi tiếng được biết đến với các tác phẩm có ảnh hưởng về kiểm soát dân số và đạo đức môi trường. Ông được nhớ đến nhiều nhất cho bài luận "Bi kịch của Commons", được xuất bản năm 1968, nơi ông lập luận rằng các cá nhân hành động trong lợi ích cá nhân của họ có thể dẫn đến sự cạn kiệt của các nguồn lực chung. Hardin nhấn mạnh rằng không có sự ép buộc lẫn nhau, các nguồn lực chắc chắn sẽ bị khai thác quá mức, dẫn đến suy thoái môi trường. Trong suốt sự nghiệp của mình, Hardin đã ủng hộ các chính sách kiểm soát sự gia tăng dân số để ngăn chặn sự sụp đổ môi trường. Ông tin rằng tài nguyên của Trái đất là hữu hạn và việc mở rộng dân số không được kiểm soát sẽ dẫn đến tình trạng thiếu hụt không thể tránh khỏi. Công việc của ông đã truyền cảm hứng cho nhiều cuộc thảo luận về sự phát triển bền vững và trách nhiệm của các cá nhân và xã hội đối với tài nguyên thiên nhiên. Ngoài các chủ đề sinh thái, Hardin đã đóng góp cho các cuộc tranh luận về đạo đức sinh học và các vấn đề xã hội. Ông là một người ủng hộ cho những cân nhắc về đạo đức trong khoa học và công nghệ, tin rằng các quyết định nên được đưa ra dựa trên sự thịnh vượng của các thế hệ tương lai. Di sản của Hardin tiếp tục ảnh hưởng đến chính sách môi trường và các cuộc thảo luận về tính bền vững ngày nay.
Garrett Hardin là một nhà sinh thái học và triết gia đáng chú ý, nổi tiếng với bài tiểu luận "Bi kịch của Commons", trong đó nhấn mạnh sự nguy hiểm của lợi ích cá nhân đối với các tài nguyên chung.
Ông lập luận rằng nếu không có hành động tập thể để quản lý tài nguyên, họ sẽ bị lạm dụng và cuối cùng bị cạn kiệt, nhấn mạnh sự cần thiết của các chính sách để kiểm soát sự gia tăng dân số về tính bền vững môi trường.
Hardin cũng tham gia vào các cuộc thảo luận rộng hơn về đạo đức trong khoa học và công nghệ, ủng hộ sự cân bằng giữa nhu cầu của con người và sức khỏe của hành tinh, và suy nghĩ của ông tiếp tục cộng hưởng trong diễn ngôn môi trường ngày nay.