Mẹ Teresa, còn được gọi là Saint Teresa của Calcutta, là một nữ tu Công giáo La Mã và nhà truyền giáo đã cống hiến cả cuộc đời mình để phục vụ người nghèo nhất trong số những người nghèo. Sinh năm 1910 tại Albania, cô chuyển đến Ấn Độ, nơi cô thành lập các nhà truyền giáo từ thiện vào năm 1950. Tổ chức của cô tập trung vào việc chăm sóc người bệnh, mồ côi và chết, đặc biệt là trong khu ổ chuột. Thông qua những nỗ lực không mệt mỏi của mình, cô trở thành một biểu tượng của lòng trắc ẩn và sự phục vụ vị tha. Công việc của cô đã thu hút được sự công nhận toàn cầu, dẫn đến nhiều giải thưởng, bao gồm Giải thưởng Nobel Hòa bình năm 1979. Triết lý của Mẹ Teresa, tập trung vào tầm quan trọng của tình yêu và lòng tốt, khuyến khích các cá nhân đóng góp cho cộng đồng của họ trong bất kỳ khả năng nào họ có thể. Cô tin rằng không có hành động từ thiện nào, dù nhỏ đến đâu, đã bị lãng phí. Sau khi cô qua đời vào năm 1997, Mẹ Teresa đã được Giáo hội Công giáo phong thánh vào năm 2016, làm nổi bật di sản bền bỉ của mình và tác động mà cô tạo ra trong suốt cuộc đời. Cam kết của cô để giúp đỡ những người có nhu cầu tiếp tục truyền cảm hứng cho vô số cá nhân theo đuổi lòng vị tha và lòng trắc ẩn trong cuộc sống của chính họ.
Mẹ Teresa là một ngọn hải đăng hy vọng cho nhiều người trên thế giới, chứng minh rằng phục vụ người khác là một cách sâu sắc để thể hiện tình yêu và niềm tin.
Công việc của cuộc đời cô đóng vai trò là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về tầm quan trọng của lòng tốt và sự vị tha, truyền cảm hứng cho các thế hệ để tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của người khác.
Là một biểu tượng của những nỗ lực nhân đạo, di sản của Mẹ Teresa khuyến khích mọi người hành động với lòng trắc ẩn và đóng góp tích cực cho xã hội.