Trích dẫn này từ "Những chiếc đồng hồ xương" của David Mitchell nhấn mạnh ý tưởng rằng các câu chuyện và danh tính phải được hình thành đầy đủ thay vì không đầy đủ hoặc mơ hồ. Giống như mang thai là một trạng thái riêng biệt, thể loại sách phải dứt khoát, hoàn toàn là giả tưởng hoặc không. Tuyên bố này gợi lên suy nghĩ về ranh giới của các phân loại văn học và thách thức quan niệm pha trộn các thể loại mà không có mục đích rõ ràng.
Hơn nữa, bằng cách vẽ ra sự song hành giữa văn học và trải nghiệm của con người, câu trích dẫn còn minh họa tầm quan trọng của tính chân thực trong cách kể chuyện. Nó gợi ý rằng cả sách và con người nên nắm lấy danh tính hoàn chỉnh của họ. Quan điểm này có thể khuyến khích người đọc cũng như người viết tìm kiếm chiều sâu và sự rõ ràng trong câu chuyện của họ, từ đó tạo ra những tác phẩm hấp dẫn và có ý nghĩa hơn.