Trong "dưới ánh mặt trời Tuscan", Frances Mayes phản ánh về mối liên hệ sâu sắc giữa ngôn ngữ và kinh nghiệm. Một nhà thơ Trung Quốc từ nhiều thế kỷ qua quan sát rằng việc thể hiện điều gì đó qua các từ cho phép người ta sống qua khoảnh khắc đó một lần nữa. Cái nhìn sâu sắc này làm nổi bật sức mạnh của thơ và kể chuyện, cho thấy rằng nghệ thuật có thể gợi lên những ký ức và cảm xúc như thể chúng đang được sống lại.
Mayes minh họa cách sáng tạo cho phép một cuộc sống thứ hai thông qua những trải nghiệm được chia sẻ. Khi cô điều hướng thời gian ở Tuscany, cô gói gọn vẻ đẹp của cuộc sống và tầm quan trọng của việc ghi lại những khoảnh khắc thoáng qua bằng văn bản. Sự tồn tại kép này thông qua các từ củng cố sức mạnh biến đổi của các câu chuyện cá nhân và biểu hiện nghệ thuật.