Trong tiểu thuyết của Philip K. Dick, "Người đàn ông trong Lâu đài cao", tác giả khám phá các chủ đề về bản sắc và sự tha hóa thông qua những trải nghiệm của các nhân vật sống trong một thế giới bị thay đổi bởi một kết quả khác của Thế chiến II. Cụm từ "Tôi là người ngoài cuộc ở đất nước của mình" gói gọn cảm giác ngắt kết nối sâu sắc mà các cá nhân cảm thấy ở quê hương của chính họ, được định hình bởi các chế độ chính trị áp bức và những thay đổi văn hóa. Cảm giác trở thành người ngoài cuộc phản ánh các cuộc xung đột và đấu tranh nội bộ liên quan đến việc điều hướng một xã hội không còn phù hợp với các giá trị của một người.
Cuốn tiểu thuyết trình bày một thực tế dystopian nơi các nhân vật vật lộn với danh tính của họ trong bối cảnh của một chế độ áp bức. Khi họ đối mặt với các chuẩn mực xã hội khắc nghiệt và sức nặng của lịch sử, hành trình của họ minh họa cho việc tìm kiếm sự thuộc về và hiểu biết trong một thế giới bị rạn nứt. Câu chuyện nhấn mạnh làm thế nào các yếu tố bên ngoài có thể biến đổi nhận thức của một người về nhà, dẫn đến các câu hỏi hiện sinh về lòng trung thành, bản sắc và tự do trong một cảnh quan được xác định bởi sức mạnh và ý thức hệ.