Trong đoạn văn này từ "The Man in the High Castle" của Philip K. Dick, các nhân vật thể hiện mong muốn kiểm soát số phận của họ thay vì là nạn nhân thụ động của các sự kiện lịch sử. Họ khao khát thể hiện những phẩm chất thiêng liêng, điều này cho thấy một sự biến dạng tâm lý sâu sắc. Cảm giác sức mạnh áp đảo này dẫn đến sự hợp nhất của bản sắc, nơi các cá nhân đấu tranh để phân biệt bản thân với thần thánh. Sự hỗn loạn này phản ánh một chủ đề rộng hơn về sự nguy hiểm của lạm phát bản ngã quá mức và hậu quả của việc mất ý thức về bản thân.
Khái niệm này bắt nguồn từ một sự điên rồ sâu sắc hơn, trong đó khát vọng trở thành hiện thực bị bóp méo như Thiên Chúa. Các bản ngã thổi phồng của các nhân vật góp phần vào một sự nhầm lẫn cơ bản về bản chất của thiên tính và nhân loại, làm mờ ranh giới giữa người thờ phượng và đối tượng thờ phượng. Phép ẩn dụ của "Thiên Chúa đã ăn con người" minh họa con đường hủy diệt của nỗi ám ảnh này với quyền lực, làm nổi bật một sự đảo ngược rắc rối trong đó cuộc tìm kiếm cơ quan dẫn đến mất bản thân. Nó nói lên những hậu quả hiện sinh của sự mất kết nối như vậy với thực tế.