Khi nhân loại ngày càng bị ám ảnh bởi thời gian, nỗi buồn về thời gian đã mất trở thành một lỗ hổng vĩnh viễn trong trái tim con người. Mọi người lo lắng về những cơ hội bị bỏ lỡ, về những ngày làm việc kém hiệu quả; họ thường xuyên lo lắng về việc họ sẽ sống được bao lâu, bởi vì việc đếm từng khoảnh khắc trong cuộc đời chắc chắn sẽ dẫn đến việc đếm ngược chúng. Chẳng bao lâu, ở mọi quốc gia và mọi ngôn ngữ, thời gian đã trở thành thứ quý giá nhất.
(As mankind grew obsessed with its hours, the sorrow of lost time became a permanent hole in the human heart. People fretted over missed chances, over inefficient days; they worried constantly about how long they would live, because counting life's moments had led, inevitably, to counting them down. Soon, in every nation and in every language, time became the most precious commodity.)
Câu trích dẫn phản ánh sự chú ý ngày càng tăng của con người về thời gian, nêu bật nỗi ám ảnh này có thể dẫn đến cảm giác mất mát và bất mãn lâu dài như thế nào. Khi mọi người bắt đầu đánh dấu ngày của mình một cách tỉ mỉ, chắc chắn họ sẽ cảm thấy đau buồn vì bỏ lỡ những cơ hội và sử dụng thời...