Trong "Người giữ thời gian" của Mitch Albom, câu chuyện khám phá mối quan hệ giữa nhân loại và khái niệm về thời gian. Nó nhấn mạnh cách con người có xu hướng cố gắng kiểm soát và đo lường thời gian, nhưng nỗ lực này thường dẫn đến sự hiểu biết sâu sắc hơn về giá trị thực của nó. Nhân vật chính học cách đánh giá cao những khoảnh khắc của cuộc sống thay vì bị tiêu thụ bởi cuộc tìm kiếm thêm thời gian.
Câu trích dẫn, "Nhưng con người phát minh ra không có gì mà Chúa không tạo ra trước tiên", phản ánh ý tưởng rằng tất cả những đổi mới và sáng tạo của con người đều bắt nguồn từ sự sáng tạo thiêng liêng của thế giới. Nó nhắc nhở độc giả rằng trong khi chúng ta có thể nghĩ rằng chúng ta là nguyên bản trong các phát minh của chúng ta, cuối cùng chúng là sự phản ánh về thiết kế ban đầu của Chúa. Quan điểm này khuyến khích một cảm giác khiêm tốn và lòng biết ơn đối với cuộc sống và tài nguyên mà chúng ta đã được đưa ra.