Lạm dụng ma túy không phải là một căn bệnh, đó là một quyết định, giống như quyết định bước ra trước một chiếc xe đang di chuyển. Bạn sẽ gọi đó không phải là một căn bệnh mà là một lỗi trong phán đoán. Khi một nhóm người bắt đầu làm điều đó, đó là một lỗi xã hội, một phong cách sống. Trong lối sống đặc biệt này, phương châm là "Hãy hạnh phúc vì ngày mai bạn sắp chết", nhưng người chết bắt đầu gần như ngay lập tức, và hạnh phúc là một ký ức.
(Drug misuse is not a disease, it is a decision, like the decision to step out in front of a moving car. You would call that not a disease but an error in judgment. When a bunch of people begin to do it, it is a social error, a life-style. In this particular lifestyle the motto is "Be happy now because tomorrow you are dying," but the dying begins almost at once, and the happiness is a memory.)
Trong cuốn sách "Một máy quét tối tăm", Philip K. Dick trình bày quan điểm rằng việc lạm dụng thuốc về cơ bản bắt nguồn từ các lựa chọn cá nhân thay vì được phân loại là một căn bệnh. Ông nhấn mạnh rằng việc tham gia vào hành vi như vậy giống như đưa ra một sự phán xét kém, tương tự như bước trước một chiếc xe sắp tới. Quyết định này, khi được nhiều cá nhân đưa ra, biến thành một vấn đề xã hội, cho thấy sự lựa chọn lối sống rộng lớn hơn phản ánh sự coi thường các hậu quả.
suy nghĩ về lối sống này, theo Dick, khuyến khích mọi người thưởng thức khoảnh khắc với quan niệm rằng cuộc sống là thoáng qua, như được tượng trưng bởi phương châm, "Hãy hạnh phúc vì ngày mai bạn sắp chết." Tuy nhiên, ông minh họa một cách sâu sắc rằng sự theo đuổi hạnh phúc ngay lập tức này thường dẫn đến sự suy giảm sớm, trong đó niềm vui của hiện tại nhanh chóng mờ dần vào một ký ức ám ảnh, cho thấy thực tế khắc nghiệt rằng con đường lạm dụng ma túy cuối cùng là phá hoại.