Trong Philip K. Dick "Bây giờ chờ đợi năm ngoái", việc sử dụng một loại thuốc du hành thời gian đặt ra những câu hỏi quan trọng về cuộc sống và sự tồn tại. Câu nói cho thấy các cá nhân có thể trở nên quá vướng mắc trong quá khứ hoặc tương lai đến nỗi họ bỏ qua bản chất số ít của cuộc sống của chính họ, điều này không ngừng tiến về phía trước. Nó chỉ trích xu hướng tập trung vào những trải nghiệm trong quá khứ hoặc mong muốn những gì đã xảy ra, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thừa nhận thời điểm hiện tại.
Quan điểm này đóng vai trò như một lời nhắc nhở rằng thời gian là tuyến tính và mỗi cá nhân chỉ có một cuộc sống để sống. Thay vì chờ đợi các cơ hội phát sinh trở lại hoặc hồi tưởng về những khoảnh khắc trước đó, người ta phải tập trung vào việc sống trong bây giờ và tận dụng tối đa tương lai ở phía trước. Chủ đề này là trung tâm của câu chuyện, khiến độc giả suy ngẫm về cách họ tiếp cận cuộc sống và những lựa chọn họ đưa ra.