Văn bản phản ánh về những cảm xúc phức tạp gắn liền với việc rời khỏi một quê hương và tác động của nó đối với bản sắc và thuộc về. Nó thảo luận về quan điểm của các nhân vật văn học khác nhau như Joseph Brodsky, Nabokov và Conrad, những người thích tránh xa đất nước của họ để tìm kiếm sự an ủi. Họ phải đối mặt với thực tế đau lòng rằng trở về có nghĩa là đối mặt với sự mất mát và thay đổi, như những ký ức và những nơi ấp ủ thường biến mất. Điều này minh họa cảm giác ngắt kết nối sâu sắc đi kèm với sự di cư.
Ngược lại, những tiếng nói như Dmitri Shostakovich và Boris Pasternak lập luận về tầm quan trọng của việc duy trì kết nối với một gốc rễ. Họ cảnh báo rằng việc để lại có thể cắt đứt các kết nối quan trọng, khiến một người vô hồn như một thân cây rỗng. Điều này tạo ra một vấn đề nan giải cho các cá nhân bị giằng xé giữa mong muốn rời đi do những áp lực khác nhau và không có khả năng trở lại với những gì họ từng biết và yêu thích. Tác giả Hisham Matar gói gọn cuộc đấu tranh này, đặt câu hỏi về những gì người ta nên làm khi cả hai rời đi và trở về đều đầy đau đớn.