Tôi sẽ bị đổ ở nơi cỏ dại phân rã, và phần còn lại bị rỉ sét và Stardust
(I shall be dumped where the weed decays, And the rest is rust and stardust)
Trong tiểu thuyết "Lolita" của Vladimir Nabokov, câu nói phản ánh một tình cảm sâu sắc về tỷ lệ tử vong và thời gian trôi qua. Dòng này cho thấy một sự chấp nhận sâu sắc đối với sự vô thường của cuộc sống, đối chiếu những trải nghiệm sôi động của cuộc sống với sự phân rã không thể tránh khỏi sau đó. Nó gợi lên hình ảnh của thiên nhiên, nơi cuộc sống trở nên đan xen với tàn dư của quá khứ, tượng trưng cho cả vẻ đẹp và sự suy đồi.
Việc đề cập đến "Rust và Stardust" nhấn mạnh hơn nữa bản chất thoáng qua của sự tồn tại. Nó rút ra một kết nối giữa trần gian và vũ trụ, nhắc nhở độc giả về vị trí của họ trong vũ trụ. Tính hai mặt này nhấn mạnh ý tưởng rằng trong khi những trải nghiệm của cuộc sống có thể mờ dần, bản chất của chúng được dệt vào tấm thảm lớn hơn của sự tồn tại, kết nối các hành trình cá nhân với chu kỳ chung của sự sống và cái chết.