Nếu thảm họa kinh tế đến, đó sẽ là thời gian thu hút các Kitô hữu với nhau để chia sẻ mọi tài nguyên chúng ta có, hay nó sẽ khiến chúng ta tách ra để ẩn náu trong các tầng hầm hoặc nơi ẩn dật trên núi, bảo vệ tại các cửa hàng riêng của chúng ta khỏi những người khác? Nếu chúng ta trung thành sử dụng tài sản của mình cho vương quốc của anh ta bây giờ, thay vì tích trữ chúng, chúng ta không thể tin tưởng Thiên Chúa trung thành của mình để cung cấp cho chúng ta sau đó sao?
(If economic catastrophe does come, will it be a time that draws Christians together to share every resource we have, or will it drive us apart to hide in our own basements or mountain retreats, guarding at gunpoint our private stores from others? If we faithfully use our assets for his kingdom now, rather than hoarding them, can't we trust our faithful God to provide for us then?)
Cuốn sách của Randy Alcorn, "Tiền, tài sản và sự vĩnh cửu", đặt ra một câu hỏi quan trọng liên quan đến câu trả lời của các Kitô hữu trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Ông thách thức các tín đồ xem xét liệu những khó khăn như vậy sẽ thống nhất họ trong việc chia sẻ tài nguyên hay dẫn đến sự cô lập và tự bảo tồn. Sự nhấn mạnh nằm ở cách người ta chọn phản ứng với nghịch cảnh tiềm năng, bằng cách tích trữ sự giàu có vì sự an toàn cá nhân hoặc sử dụng tài sản của họ một cách có ý nghĩa vì lợi ích lớn hơn.
Alcorn khuyến khích các tín đồ chủ động sử dụng tài nguyên của họ cho vương quốc của Chúa, thay vì dự trữ họ vì sợ hãi. Anh ta thấm nhuần cảm giác tin tưởng vào sự cung cấp của Chúa, cho thấy rằng nếu các Kitô hữu trung thành quản lý sự giàu có của họ và giúp đỡ người khác bây giờ, họ có thể mong đợi sự chăm sóc và hỗ trợ của Chúa trong những thời điểm khó khăn. Quan điểm này thúc đẩy cộng đồng và sự hào phóng về sự sợ hãi và ích kỷ.