Câu trích dẫn nhấn mạnh mối quan hệ độc đáo của loài người với thời gian, cho thấy rằng con người có khả năng đo lường và theo dõi thời gian hơn bất kỳ loài nào khác. Khả năng này không chỉ ảnh hưởng đến cách các cá nhân tổ chức cuộc sống của họ mà còn thấm nhuần nhận thức sâu sắc về cái chết và bản chất hữu hạn của sự tồn tại. Không giống như những sinh vật khác, con người sống với sự nhắc nhở liên tục về thời gian trôi qua. Điều này có thể vừa là một trải nghiệm vừa khai sáng vừa là gánh nặng.
Nhận thức này có thể dẫn đến lo lắng về thời gian sắp hết, tạo ra nỗi sợ hãi được mô tả là tê liệt. Khi mọi người nhận thức rõ hơn về thời gian giới hạn của họ trên Trái đất, họ có thể phải vật lộn với áp lực đạt được mục tiêu hoặc trải nghiệm sự thỏa mãn. Câu trích dẫn từ "Người giữ thời gian" của Mitch Albom nắm bắt được nỗi sợ hãi hiện sinh này, làm sáng tỏ sự phức tạp trong ý thức của con người về thời gian và sự tồn tại.