Trong cuốn sách "The Time Keeper" của Mitch Albom, nhân vật chính phản ánh về quá khứ của anh ấy khi anh ấy tự hào về khả năng đo thời gian của mình bằng cách sử dụng tự nhiên, đặc biệt là nước. Điều này cho thấy một mối liên hệ sâu sắc giữa con người và thế giới tự nhiên, cũng như một cách đơn giản hơn, hài hòa hơn để trải nghiệm thời gian trước khi sự phức tạp của cuộc sống hiện đại can thiệp. Trích dẫn nhấn mạnh quan niệm rằng các phát minh của con người thường phản ánh những sáng tạo thiêng liêng, gợi ý về ý tưởng rằng mọi thứ chúng ta phát triển đều bắt nguồn từ những gì đã tồn tại trong tự nhiên.
Quan điểm này mời độc giả xem xét lại mối quan hệ của họ với thời gian và công nghệ. Nó ngụ ý rằng mong muốn kiểm soát và định lượng thời gian của chúng ta có thể đánh lạc hướng chúng ta đánh giá cao vẻ đẹp của nhịp điệu tự nhiên xung quanh chúng ta. Nhận ra rằng những sáng tạo của chúng ta là sự phản ánh của một thiết kế lớn hơn thách thức khái niệm về sự vượt trội của con người, nhấn mạnh tầm quan trọng của chánh niệm và lòng biết ơn đối với trật tự vốn có của thế giới, nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta nên duy trì sự khiêm tốn trong việc theo đuổi đổi mới.