Trong cuốn sách "Thời gian là một dòng sông" của Mary Alice Monroe, nhân vật chính phản ánh về những lựa chọn mà cô đã đưa ra, nhận ra rằng cô đã bỏ qua nhu cầu bên trong của chính mình trong khi tập trung vào người khác. Nhận thức này thúc đẩy một hành trình khám phá bản thân, nơi cô thừa nhận rằng cô đã hy sinh những ham muốn của chính mình, khiến cô cảm thấy không được thỏa mãn.
Câu nói, "Cô ấy cũng đã bỏ qua việc đưa ra lựa chọn cho bản thân bên trong của mình. Cô ấy đã cho đi quá nhiều", gói gọn cuộc đấu tranh để cân bằng những kỳ vọng cá nhân và bên ngoài. Nó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ưu tiên sức khỏe cảm xúc và tâm lý của chính mình giữa những yêu cầu của cuộc sống.
Trong cuốn sách "Thời gian là một dòng sông" của Mary Alice Monroe, nhân vật chính phản ánh về những lựa chọn mà cô đã đưa ra, nhận ra rằng cô đã bỏ qua nhu cầu bên trong của chính mình trong khi tập trung vào người khác. Nhận thức này thúc đẩy một hành trình khám phá bản thân, nơi cô thừa nhận rằng cô đã hy sinh những ham muốn của chính mình, khiến cô cảm thấy không được thỏa mãn.
Câu nói, "Cô ấy đã bỏ qua việc đưa ra lựa chọn cho bản thân bên trong của mình. Cô ấy đã cho đi quá nhiều", gói gọn cuộc đấu tranh để cân bằng những kỳ vọng cá nhân và bên ngoài. Nó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ưu tiên sức khỏe cảm xúc và tâm lý của chính mình giữa những yêu cầu của cuộc sống.