Nếu chúng ta không cư xử khá tốt, thì đó là bởi vì chúng ta có một chút mơ hồ về nghĩa vụ ở dưới cùng của rối loạn khiến chúng ta không có can đảm để dẫn đến mọi thứ đến đau.
(If we do not behave quite well, it is because we have, to all, a vague little notion of duty at the bottom of our disorder which makes us not have the courage to lead to everything to hurts.)
Trong công việc của Jean Anouilh, câu nói phản ánh cuộc đấu tranh vốn có giữa bản chất con người và ý thức về nghĩa vụ mà chúng ta thường thực hiện. Nó cho thấy rằng bất chấp những sai sót và hành vi hỗn loạn của chúng ta, vẫn tồn tại một sự hiểu biết mơ hồ về nghĩa vụ ngăn cản chúng ta hoàn toàn chịu thua trước bản năng cơ bản của chúng ta. Khái niệm này gợi ý về sự phức tạp của đạo đức con người, nơi các cá nhân thường bị xé nát giữa mong muốn của họ và trách nhiệm mà họ nhận ra.
Sự khám phá của tác giả về các chủ đề này thông qua các nhân vật và câu chuyện nêu bật sự căng thẳng giữa tự do cá nhân và kỳ vọng xã hội. Những phản ánh của Anouilh mời độc giả xem xét hành động của họ bị ảnh hưởng như thế nào bởi ý thức nội bộ, trong khi đôi khi thúc đẩy hành vi tốt, cũng có thể dẫn đến xung đột và rối loạn nội bộ. Cuối cùng, nó gợi ý một cái nhìn sắc thái về đạo đức thừa nhận cả khía cạnh ánh sáng và tối của trải nghiệm của con người.