Tòa thị chính Minneapolis được mô tả là một công trình kiến trúc kém hấp dẫn, đặc trưng bởi việc sử dụng nhiều đá granit đỏ và thiết kế phản ánh phong cách La Mã u ám của thế kỷ 19. Nó hoàn toàn trái ngược với đường chân trời hiện đại của các tòa nhà bằng kính và thép xung quanh, khiến nó trông lạc lõng. Vẻ ngoài hùng vĩ và không trang trí của nó mang lại cho nó vẻ thô kệch, kém hấp dẫn trong khung cảnh thành phố sôi động.
Vị trí đặt cạnh nhau này nhấn mạnh cái cũ và cái mới, vì Tòa thị chính giống như một vết nhơ đối lập với vẻ sang trọng của kiến trúc đương đại. Thay vì hòa quyện vào nhau, nó vẫn giữ lại bản chất lịch sử nặng nề của mình, đóng vai trò như một lời nhắc nhở về một thời đại kiến trúc khác. Hình ảnh ấn tượng này nêu bật sự căng thẳng giữa bảo tồn lịch sử và phát triển hiện đại trong bối cảnh đô thị.