Trong "Bưu thiếp" của Annie Proulx, hình ảnh của các cửa sổ của một ngôi nhà phát sáng trong đêm được mô tả một cách sinh động với một mô phỏng giống như chúng phải làm tan chảy bơ. Mô tả này tạo ra một bầu không khí ấm áp và hấp dẫn, tương phản với bóng tối xung quanh. Nó gợi lên cảm giác thoải mái và quen thuộc, cho thấy một nơi ẩn náu hoặc một ngôi nhà nổi bật trong sự ảm đạm của đêm.
Việc sử dụng một so sánh nổi bật như vậy làm nổi bật vẻ đẹp được tìm thấy trong cõi trần. Dòng này gói gọn bản chất của ngôi nhà, miêu tả nó không chỉ là một không gian vật lý mà còn là một nguồn ấm áp và an toàn giữa sự cô độc. Sự lung linh của các cửa sổ hoạt động như một ngọn hải đăng, thu hút sự chú ý và gợi ra cảm giác bình yên trong một môi trường có khả năng cô đơn.