{...} Luôn có một phần của tâm trí con người đã chuẩn bị để giải trí những quan niệm như vậy, đặc biệt là vào ban đêm, trong thế giới bóng tối, khi có những âm thanh mà người ta không thể hiểu được và khi mỗi người chúng ta ở trong một số ý nghĩa một mình.
({...}there was always a part of the human mind that was prepared to entertain such notions, particularly at night, in the world of shadows, when there were sounds that one could not understand and when each one of us was in some sense alone.)
Câu nói cho thấy rằng con người có xu hướng bẩm sinh để xem xét những ý tưởng bí ẩn và tưởng tượng, đặc biệt là trong đêm. Trong bóng tối, khi những âm thanh xa lạ xuất hiện, tâm trí trở nên dễ dàng đi lang thang vào vương quốc của những điều chưa biết. Điều này phản ánh một trải nghiệm phổ quát về sự cô độc và tò mò thường phát sinh khi chúng ta thấy mình trong những tình huống không chắc chắn.
Khái niệm này nhấn mạnh niềm đam mê vượt thời gian với những gì nằm ngoài sự hiểu biết của chúng tôi. Những suy nghĩ của chúng ta có thể trôi dạt về phía kỳ lạ và không thể giải thích được, làm nổi bật một khía cạnh tâm lý của bản chất con người phát triển mạnh trong những khoảnh khắc cô lập. Sự tương tác giữa ánh sáng và bóng tối, cả theo nghĩa đen và ẩn dụ, mời gọi sự suy ngẫm và trí tưởng tượng sâu sắc hơn, làm cho đêm trở thành một mảnh đất màu mỡ cho những phản xạ như vậy.