Tolkien hiểu được mối nguy hiểm kỳ quặc do đức hạnh bị cắt khỏi điều tốt. Nhiều lần, anh ta chứng minh niềm tin cơ bản của mình rằng tà ác đối với những đức tính của chúng ta nhiều hơn những tật xấu của chúng ta. Chính những điểm mạnh và tài sản của chúng tôi-cho dù trí thông minh hay bản lĩnh, sự siêng năng hay trung thành hay vẻ đẹp, nhưng đặc biệt là sự công bình-----để chúng tôi khinh miệt những người thiếu đức tính như vậy, hoặc nếu không để sử dụng quà tặng của chúng tôi cho mục đích ích kỷ của chúng tôi.
(Tolkien understands the odd danger posed by virtue cut off from the Good. Over and again, he demonstrates his fundamental conviction that evil preys upon our virtues far more than our vices. Our very strengths and assets-whether intelligence or bravery, diligence or loyalty or beauty, but especially righteousness-may dispose us either to scorn those who lack such virtues, or else to employ our gifts for our own selfish ends.)
Tolkien thừa nhận những rủi ro độc đáo đi kèm với việc sở hữu những đức tính bị ngắt kết nối với một nền tảng đạo đức. Các tác phẩm của ông thường xuyên minh họa một niềm tin sâu sắc rằng cái ác có xu hướng khai thác đức tính của chúng ta hơn là những thiếu sót của chúng ta. Ý tưởng này được lặp lại trong suốt các câu chuyện của anh ấy, thể hiện cách các đặc điểm như trí thông minh, bản lĩnh và lòng trung thành có thể khiến các cá nhân lạc lối khi không phù hợp với mục đích đạo đức cao hơn.
Hơn nữa, các nhân vật của Tolkien thường tiết lộ cách những món quà này, thay vì được sử dụng một cách tự nhiên, có thể dẫn đến sự kiêu ngạo hoặc cảm giác vượt trội về sự vượt trội so với người khác. Điều này cho thấy rằng ngay cả những phẩm chất đáng ngưỡng mộ nhất, như sự công bình, cũng có thể bị xoắn để biện minh cho động cơ ích kỷ hoặc khinh bỉ đối với những người được coi là ít đạo đức hơn. Cuối cùng, những hiểu biết của Tolkien đóng vai trò là một lời nhắc nhở cảnh báo về sự cần thiết của các đức tính để có được sự tốt đẹp để tránh tham nhũng đạo đức.