Tolkien thừa nhận những rủi ro độc đáo đi kèm với việc sở hữu những đức tính bị ngắt kết nối với một nền tảng đạo đức. Các tác phẩm của ông thường xuyên minh họa một niềm tin sâu sắc rằng cái ác có xu hướng khai thác đức tính của chúng ta hơn là những thiếu sót của chúng ta. Ý tưởng này được lặp lại trong suốt các câu chuyện của anh ấy, thể hiện cách các đặc điểm như trí thông minh, bản lĩnh và lòng trung thành có thể khiến các cá nhân lạc lối khi không phù hợp với mục đích đạo đức cao hơn.
Hơn nữa, các nhân vật của Tolkien thường tiết lộ cách những món quà này, thay vì được sử dụng một cách tự nhiên, có thể dẫn đến sự kiêu ngạo hoặc cảm giác vượt trội về sự vượt trội so với người khác. Điều này cho thấy rằng ngay cả những phẩm chất đáng ngưỡng mộ nhất, như sự công bình, cũng có thể bị xoắn để biện minh cho động cơ ích kỷ hoặc khinh bỉ đối với những người được coi là ít đạo đức hơn. Cuối cùng, những hiểu biết của Tolkien đóng vai trò là một lời nhắc nhở cảnh báo về sự cần thiết của các đức tính để có được sự tốt đẹp để tránh tham nhũng đạo đức.