Trong "Rủi ro thứ năm", Michael Lewis khám phá phản ứng của Mỹ đối với các thảm họa, nêu bật một chủ đề định kỳ: đất nước vượt trội trong việc phản ứng với các cuộc khủng hoảng thay vì chủ động ngăn chặn họ. Khi nhân vật chính bước qua những tàn tích hoang vắng, cô phản ánh về thực tế rõ ràng của xu hướng này, tiết lộ một mô hình mà các nguồn lực và nỗ lực chỉ được huy động sau khi xảy ra thảm họa.
Quan sát này đóng vai trò là một sự phê phán về những thất bại toàn thân trong sự chuẩn bị thảm họa. Nó nhấn mạnh sự cần thiết phải thay đổi quan điểm, cho thấy rằng việc tập trung vào phòng ngừa cuối cùng có thể cứu sống cuộc sống và tài nguyên, thay vì dựa vào phương pháp phản ứng thường đến quá muộn.