Trong "The Man in the High Castle" của Philip K. Dick, các nhân vật vật lộn với sự không chắc chắn của sự tồn tại của họ, so sánh bản thân với những nốt ruồi mù quáng điều hướng qua bóng tối. Phép ẩn dụ này làm nổi bật sự thiếu hiểu biết của họ về thế giới xung quanh và sự nhầm lẫn phát sinh từ việc sống trong một thực tế bị thay đổi.
Câu nói cho thấy cảm giác sợ hãi và mất phương hướng sâu sắc khi các nhân vật đối mặt với những hạn chế của họ và sự phức tạp quá mức của môi trường của họ. Khi họ nhận ra sự thiếu hiểu biết của mình, họ bị bỏ lại với một bản năng nguyên thủy để chạy trốn, nhấn mạnh cuộc đấu tranh để sinh tồn trong một thế giới áp bức như không rõ ràng.