Khi chúng tôi làm tổn thương mọi người chỉ để trừng phạt họ, Luanne thường nói, chúng tôi tạo ra một bóng tối sẽ sống rất lâu sau khi chúng tôi sinh ra nó đã mờ dần.
(When we hurt people just to punish them, Luanne used to say, we create a darkness that will live on long after our reasons for giving birth to it have faded.)
Trong tiểu thuyết "Bone Music" của Christopher Rice, chủ đề gây ra nỗi đau như một phương tiện trừng phạt được khám phá mạnh mẽ. Nhân vật Luanne phản ánh về cách hành động được thực hiện với ý định làm tổn thương người khác có thể dẫn đến hậu quả tiêu cực lâu dài. Ý tưởng này nhấn mạnh rằng trong khi các động cơ gây ra tác hại có thể mờ dần theo thời gian, những hậu quả có thể chịu đựng, tạo ra một bóng tối kéo dài ảnh hưởng đến mọi người liên quan.
Quan điểm này mời độc giả xem xét tầm quan trọng của lòng trắc ẩn và những ảnh hưởng lâu dài của hành động của họ. Thay vì tìm kiếm sự trả thù hoặc quả báo, việc nắm lấy lòng tốt có thể ngăn chặn chu kỳ đau đớn tiếp tục. Cái nhìn sâu sắc của Luanne đóng vai trò là một lời nhắc nhở cảnh báo rằng các lựa chọn của chúng tôi có thể có những tác động sâu rộng vượt ra ngoài ý định trước mắt của chúng tôi, khiến việc chọn sự đồng cảm hơn ác ý.