Câu trích dẫn từ "Dàn nhạc LA của Alexander McCall Smith, cứu thế giới" phản ánh mối quan tâm sâu sắc về tình trạng văn học hiện tại. Nó cho thấy rằng một cuộc khủng hoảng đã xuất hiện do sự phổ biến của sự không trung thực và suy đồi trong thế giới văn học. Tác giả lập luận rằng sự đơn giản và chân thành thực sự đã bị lu mờ bởi sự nhầm lẫn và xuất hiện sai, làm giảm bớt bản chất cốt lõi của cách kể chuyện.
Hơn nữa, đoạn văn phê bình xu hướng của con người, đặc biệt là ở nam giới, để chế tạo sự phức tạp và mưu mô nơi nó không cần thiết. Thói quen này phản ánh một vấn đề rộng lớn hơn trong giao tiếp và biểu hiện nghệ thuật của xã hội, làm nổi bật sự tách biệt với các câu chuyện xác thực và đơn giản. Cuối cùng, Smith kêu gọi trở lại với các hoạt động văn học trung thực và rõ ràng hơn để vượt qua cuộc khủng hoảng này.