"Người giữ thời gian" của Mitch Albom đào sâu vào mối quan hệ phức tạp giữa thời gian và hy vọng. Câu chuyện kể về một nhân vật trở thành người đầu tiên đo thời gian, dẫn đến hậu quả của việc mọi người bị ám ảnh bởi nó. Thông qua câu chuyện này, Albom khám phá cách theo đuổi thời gian không ngừng tác động đến trải nghiệm của con người, nhấn mạnh rằng giá trị của thời gian giảm dần khi hy vọng vắng mặt.
Trích dẫn, "Và không có hy vọng, thời gian là một hình phạt", gói gọn một chủ đề trung tâm của cuốn sách. Nó cho thấy rằng thời gian có thể cảm thấy gánh nặng và tra tấn khi người ta thiếu sự lạc quan và khát vọng mà hy vọng cung cấp. Cuối cùng, câu chuyện khuyến khích người đọc suy ngẫm về cách hy vọng biến đổi nhận thức của chúng ta về thời gian, cho phép chúng ta tìm thấy ý nghĩa và mục đích trong đó, thay vì đau khổ dưới sức nặng của nó.