Bạn sử dụng gương kính để nhìn thấy khuôn mặt của bạn; Bạn sử dụng các tác phẩm nghệ thuật để xem tâm hồn của bạn.
(You use a glass mirror to see your face; you use works of art to see your soul.)
Trong tác phẩm của George Bernard Shaw, "Trở lại với Methuselah", ông nhấn mạnh mối liên hệ sâu sắc giữa nghệ thuật và sự tự phản ánh. Ông gợi ý rằng trong khi một tấm gương thủy tinh có thể cho chúng ta thấy ngoại hình vật lý của chúng ta, nghệ thuật có khả năng sâu sắc hơn để tiết lộ bản thân bên trong của chúng ta, tiết lộ cảm xúc, suy nghĩ và bản chất của chúng ta. Nghệ thuật phục vụ như một ống kính mà qua đó chúng ta khám phá và hiểu bản sắc của chính mình, cho phép chúng ta đối đầu với cảm xúc cùng trong cùng một cách có ý nghĩa.
Trích dẫn này làm nổi bật sức mạnh biến đổi của nghệ thuật vượt quá thẩm mỹ. Nó khuyến khích chúng ta tham gia và đánh giá cao những biểu hiện nghệ thuật không chỉ vì vẻ đẹp của họ, mà vì khả năng của họ để kích động nội tâm và kết nối với nhân loại của chúng ta. Trong ánh sáng này, nghệ thuật trở thành một công cụ quan trọng để khám phá bản thân và gương cho linh hồn, giúp chúng ta kết nối với bản thân và thế giới ở mức độ sâu hơn.