Antonio Gramsci là một nhà triết học Marxist và lý thuyết chính trị có ảnh hưởng của Ý, nổi tiếng với khái niệm bá quyền văn hóa. Ông nhấn mạnh tầm quan trọng của hệ tư tưởng và văn hóa trong việc duy trì sức mạnh của giai cấp thống trị, lập luận rằng thay vì chỉ sử dụng vũ lực, bá quyền hoạt động thông qua sự đồng ý và các thể chế xã hội định hình các giá trị và niềm tin. Các tác phẩm của ông cung cấp cái nhìn sâu sắc về cách các lớp học cấp dưới có thể phát triển văn hóa phản đối học để thách thức các hệ tư tưởng thống trị.
Gramsci đã viết rộng rãi trong khi bị chế độ phát xít bỏ tù, tạo ra một loạt các sổ ghi chép nhà tù phân tích mối quan hệ giữa văn hóa, quyền lực và chính trị. Ông tin rằng các trí thức đóng một vai trò quan trọng trong xã hội, đóng vai trò là người trung gian giữa giai cấp thống trị và quần chúng. Trọng tâm của ông là giáo dục và hình thành một ý thức tập thể giữa các tầng lớp lao động, nhấn mạnh rằng sự thay đổi chính trị đòi hỏi phải chuyển đổi văn hóa.
Di sản của ông đã có tác động sâu sắc đến các lĩnh vực khác nhau, bao gồm lý thuyết chính trị, xã hội học và nghiên cứu văn hóa. Ý tưởng của Gramsci tiếp tục truyền cảm hứng cho các phong trào tìm kiếm công bằng và thay đổi xã hội, vì chúng nhấn mạnh sự cần thiết phải tham gia vào các hoạt động văn hóa để xây dựng một xã hội công bằng hơn. Công việc của ông vẫn có liên quan trong các cuộc thảo luận đương đại về quyền lực, sự kháng cự và vai trò của văn hóa trong chính trị.