Trong "Nghìn mùa thu của Jacob de Zoet", David Mitchell khám phá sức mạnh biến đổi của nghệ thuật và sự sáng tạo thông qua phép ẩn dụ chiếc bút mực như một "chìa khóa khung xương". Hình ảnh này gợi ý rằng viết và vẽ có thể mở ra những suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc nhất của mỗi cá nhân, giống như chiếc chìa khóa giải thoát một tù nhân. Hành động sáng tạo bằng bút mực cho phép các nhân vật thể hiện bản thân và đạt được sự tự do khỏi những giới hạn bên trong của họ.
Khái niệm này vang vọng xuyên suốt câu chuyện, nêu bật cách thể hiện sáng tạo có thể dẫn đến sự giải phóng và thấu hiểu cá nhân. Bằng cách sử dụng phép ẩn dụ này, Mitchell nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kể chuyện và nghệ thuật như một phương tiện để hiểu bản thân và thế giới, gợi ý rằng thông qua sự sáng tạo, các cá nhân có thể thoát khỏi nhà tù ẩn dụ và khám phá con người thật của mình.