Nhưng ý tưởng rằng bạn không còn có thể tin tưởng vào tâm trí của mình nữa, đó mới là điều đáng sợ nhất. Khi bạn loay hoay với tỷ lệ hoặc tính đối xứng, hoặc khi sự nghi ngờ xâm nhập vào nhận thức của bạn về các định luật vật lý, tâm trí của bạn không còn là nơi nương tựa nữa. Tâm trí của bạn không còn là ngôi nhà an toàn nữa.
(But the idea that you can no longer trust your mind, that's just about the most frightening thing there is. When you mess around with proportion or symmetry, or when doubt is injected into your perception of the laws of physics, your mind ceases to be a refuge. Your mind is no longer a safe house.)
Trong "Slade House", David Mitchell khám phá ý tưởng đáng lo ngại rằng tâm trí, thường được coi là không gian an toàn, có thể trở thành nguồn gốc của sự sợ hãi và bất an. Khi nhận thức bị bóp méo bởi các yếu tố như tỷ lệ và tính đối xứng, các cá nhân có thể thấy mình phải vật lộn với chứng hoang tưởng và không tin tưởng vào suy nghĩ của chính mình. Sự suy sụp về an ninh tinh thần này dẫn đến một nhận thức đáng sợ rằng con người không còn có thể dựa vào lý luận và hiểu biết của chính mình về thế giới xung quanh nữa.
Chủ đề này nêu bật sự mong manh trong nhận thức của con người và sự hỗn loạn tiềm ẩn có thể nảy sinh khi sự nghi ngờ xâm nhập vào khả năng phán đoán của chúng ta. Sự gián đoạn trong cách chúng ta nhận thức các quy luật vật lý thách thức cảm giác an toàn của chúng ta, biến tâm trí chúng ta thành một nơi tràn ngập lo lắng hơn là thoải mái. Cuối cùng, Mitchell nhấn mạnh nỗi sợ hãi sâu sắc về việc mất kiểm soát khả năng trí tuệ của chính mình, củng cố quan điểm cho rằng nỗi kinh hoàng thực sự nằm ở sự sụp đổ niềm tin vào bản thân.