Không thể lặp lại quá khứ? Chúng tôi làm điều đó mỗi ngày. Chúng tôi xây dựng một cuộc sống, hoặc cố gắng, về những thú vui và nhiệm vụ sẽ trở thành thói quen, để mỗi ngày sẽ là cùng một ngày, hoặc gần như vậy, "Ngày của cuộc đời chúng tôi", Randall Jarrell gọi nó.
(Can't repeat the past? We do it every day. We build a life, or try to, of pleasures and duties that will become routine, so that every day will be the same day, or nearly so, "the day of our life," Randall Jarrell called it.)
Trong "Paris to the Moon", Adam Gopnik phản ánh về bản chất của cuộc sống và thói quen hàng ngày. Ông gợi ý rằng trong khi chúng ta có thể tin rằng chúng ta không thể lặp lại quá khứ, trong thực tế, chúng ta làm như vậy thông qua các hành động và thói quen hàng ngày của chúng ta. Cuộc sống trở thành một loạt các thú vui và trách nhiệm lặp đi lặp lại, tạo ra một sự liên tục khiến mỗi ngày cảm thấy giống với ngày cuối cùng. Quá trình thiết lập một thói quen này là những gì chúng ta cuối cùng phấn đấu trong cuộc sống của chúng ta.
Gopnik lặp lại tình cảm của nhà thơ Randall Jarrell, người mô tả mỗi ngày là "ngày của cuộc đời chúng ta". Cụm từ này gói gọn ý tưởng rằng mỗi khoảnh khắc chúng ta trải nghiệm được định hình bởi các thói quen chúng ta thiết lập. Thay vì tiến về phía trước, chúng ta thấy sự thoải mái trong sự giống nhau của sự tồn tại hàng ngày của chúng ta, tạo ra một cuộc sống phong phú với những trải nghiệm quen thuộc có vẻ bình thường nhưng xác định các câu chuyện cá nhân của chúng ta.