Trong "Paris to the Moon", Adam Gopnik khám phá mối liên hệ mật thiết giữa ngôn ngữ và bản sắc. Ông gợi ý rằng ngôn ngữ đầu tiên của chúng ta cũng quan trọng đối với chúng ta như không khí chúng ta hít thở, định hình suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta từ những khoảnh khắc đầu tiên của cuộc sống. Mối quan hệ sâu sắc này nhấn mạnh cách ngôn ngữ được dệt thành kết cấu của trải nghiệm hàng ngày của chúng ta, ảnh hưởng đến nhận thức và kết nối của chúng ta với thế giới xung quanh chúng ta.
Gopnik tương phản điều này với cách chúng ta tương tác với ngôn ngữ thứ hai, thích nó với bơi lội. Mặc dù chúng ta có thể học và sử dụng ngôn ngữ thứ hai trôi chảy, nhưng nó thường cảm thấy ít bản năng hơn so với tiếng mẹ đẻ của chúng ta. Phép ẩn dụ này làm nổi bật sự phức tạp của việc điều hướng các cảnh quan ngôn ngữ khác nhau, phản ánh cả sự quen thuộc và khoảng cách. Nhìn chung, trích dẫn củng cố vai trò sâu sắc mà ngôn ngữ chính của chúng ta đóng vai trò trong việc xác định chúng ta là ai.