- Đó là chân của tôi. - Đó không phải là chân của bạn ở tất cả! Chị CRAMER trả lời. Chân này thuộc về chính phủ Hoa Kỳ.
(- It's my leg. - It's not your leg at all! replied Sister Cramer. This leg belongs to the US government.)
Trong tiểu thuyết "Catch-22" của Joseph Heller, một cuộc trao đổi gây tranh cãi làm nổi bật sự phi lý của quan liêu và quyền sở hữu trong thời chiến. Một nhân vật tuyên bố quyền sở hữu cá nhân của một chân, chỉ được đáp ứng với sự vặn vẹo sắc bén từ Chị Cramer, người khẳng định rằng chân thực sự thuộc về chính phủ Hoa Kỳ. Sự tương tác này minh họa sự ngắt kết nối giữa bản sắc cá nhân và sở hữu của chính phủ, nhấn mạnh cách chiến tranh tước các cá nhân về quyền tự chủ và quan hệ cá nhân của họ với cơ thể của chính họ.
Cuộc đối thoại gói gọn các chủ đề trung tâm của cuốn sách, nơi kinh nghiệm cá nhân va chạm với các quy định quân sự không chính đáng. Heller sử dụng sự hài hước đen tối để phê bình bản chất phi logic của chiến tranh và các hệ thống chi phối nó, truyền tải cách các cá nhân trở thành đối tượng đơn thuần trong các cấu trúc lớn hơn, phi nhân cách. Thông qua cuộc trao đổi này, tác giả phản ánh về sự hỗn loạn của chiến tranh và sự phi lý vốn có trong một hệ thống quyết định tuyên bố về thể chất của chính mình.