"Bạn có khỏe không, Yossarian?" "Thật lộng lẫy." Không, tôi sợ hãi khủng khiếp. "Được rồi," Thiếu tá Danby nói. "Đó là bằng chứng cho thấy anh ấy còn sống."
("How are you, Yossarian?" "Splendidly." No, I'm terribly afraid. "All right then," said Major Danby. "It's proof that he's alive.")
Sự trao đổi giữa Yossarian và Thiếu tá Danby trong "Catch-22" của Joseph Heller minh họa cho cuộc khủng hoảng trớ trêu sâu sắc và hiện sinh mà các nhân vật phải đối mặt. Trong khi Yossarian tuyên bố cảm thấy "lộng lẫy", rõ ràng cảm xúc thật của anh ta không tích cực, vì anh ta thừa nhận là "sợ hãi khủng khiếp". Tính hai mặt này làm nổi bật sự vô lý của tình huống của họ trong thời chiến, nơi xuất hiện bên ngoài thường tương phản mạnh mẽ với sự hỗn loạn bên trong.
Cuộc trò chuyện ngắn gọn này gói gọn chủ đề bao quát của sự sống còn giữa sự hỗn loạn. Nhận xét của Thiếu tá Danby về nó là bằng chứng cho thấy Yossarian còn sống cho thấy rằng cuộc sống của họ được xác định bởi cuộc đấu tranh liên tục chống lại sự điên rồ của chiến tranh. Bài viết của Heller chỉ trích những điều kiện vô lý của cuộc sống quân sự, nơi sự tỉnh táo và an toàn dường như khó nắm bắt, và các nhân vật bị mắc kẹt trong một thực tế nghịch lý trong đó sự thật cảm xúc thường bị phủ nhận.