Tôi sẽ gọi điện đến các trường đại học và cao đẳng cộng đồng và nói: 'Tôi thực sự muốn học đại học. Làm thế nào để tôi vào được đại học? Tôi phải làm gì đây?” Và họ sẽ nói, 'Bạn phải nộp đơn đăng ký. Bạn phải nhận được thư giới thiệu.” Nó thật đáng sợ. Tôi không biết mình đang làm gì.
(I would call universities and community colleges and say, 'I really want to go to college. How do I get to college? What do I do?' And they would say, 'You have to get an application. You have to get letters of recommendation.' It was terrifying. I had no idea what I was doing.)
Câu trích dẫn này nêu bật cảm giác choáng ngợp mà nhiều sinh viên tương lai trải qua khi lần đầu tiên tìm hiểu quá trình tuyển sinh đại học. Sự lo lắng bắt nguồn từ sự không quen thuộc và thiếu sự hướng dẫn, điều này có thể khiến một bước đi vốn đã đầy thử thách trở nên đáng sợ. Nó nhấn mạnh tầm quan trọng của các nguồn lực có thể tiếp cận và sự cố vấn để sinh viên cảm thấy tự tin khi theo đuổi giáo dục đại học. Việc tạo ra các hệ thống hỗ trợ có thể biến quá trình khó khăn này thành một hành trình có thể đạt được, trao quyền cho sinh viên hiện thực hóa khát vọng học tập của mình.