Trong "Bữa trưa khỏa thân" của William S. Burroughs, người kể chuyện trình bày một ca phẫu thuật hiếm khi được chứng kiến, nhấn mạnh sự thiếu giá trị y tế của nó. Điều này nhấn mạnh sự phi lý và siêu thực trong tiểu thuyết, vì hoạt động dường như không có mục đích rõ ràng, cho dù thực tế hay nghệ thuật. Nó phản ánh một bài phê bình về cả thực hành y tế và các chuẩn mực xã hội liên quan đến sức khỏe và chữa bệnh.
Người kể chuyện suy đoán rằng hoạt động có thể bắt nguồn như một nỗ lực nghệ thuật, nhấn mạnh chủ đề nghệ thuật so với tiện ích. Burroughs cho thấy rằng một số hành vi, trong khi dường như vô nghĩa, là một hình thức thể hiện, thúc đẩy độc giả đặt câu hỏi về những hiểu biết thông thường về mục đích và ý nghĩa trong cả nghệ thuật và cuộc sống.