Trong "Bữa trưa khỏa thân", William S. Burroughs truyền đạt cảm giác loại trừ khỏi các khía cạnh cơ bản của sự tồn tại. Câu nói nhấn mạnh rằng sự hiểu biết của một người về cuộc sống và sự kiện bị hạn chế vì họ không chứng kiến sự khởi đầu hoặc sẽ không trải nghiệm kết thúc. Điều này minh họa một quan điểm triết học nhận ra bản chất nhất thời của trải nghiệm của con người và không có khả năng nắm bắt bức tranh đầy đủ của thực tế.
Burroughs cho thấy kiến thức vốn đã là một phần và chủ quan, được định hình bởi những trải nghiệm cá nhân hơn là một sự thật tuyệt đối. Quan điểm này mời độc giả suy nghĩ về bản chất hạn chế của nhận thức, củng cố ý tưởng rằng phần lớn những gì chúng ta nghĩ rằng chúng ta biết dựa trên những khoảnh khắc bị cô lập thay vì hiểu biết toàn diện về cuộc sống liên tục.