Đoạn văn nêu bật quan niệm rằng con người có khả năng gây tổn hại cho nhau do sự xấu xa vốn có. Khái niệm về sự độc ác của con người được đề xuất là một đặc điểm vượt thời gian, cho thấy rằng những hành vi như vậy đã tồn tại trong suốt lịch sử và có khả năng vẫn tồn tại trong tương lai.
Hơn nữa, nó chỉ ra rằng một số cá nhân dường như có niềm vui trong sự đau khổ mà họ gây ra cho những người khác. Quan sát này nhấn mạnh một khía cạnh đen tối hơn của bản chất con người, nơi tàn ác và ác ý không chỉ có mặt mà còn có thể được hưởng bởi những người thực hiện nó, nhấn mạnh sự phức tạp và đối ngẫu của hành vi của con người.