Câu trích dẫn từ "Catch-22" của Joseph Heller phản ánh một chủ đề trung tâm của tự do cá nhân và sự phức tạp của đạo đức trong một xã hội hợp pháp. Nó cho thấy rằng các cá nhân có quyền tự chủ hành động như họ muốn trừ khi bị luật pháp hạn chế cụ thể. Điều này trình bày một nghịch lý trong đó các hành động, chẳng hạn như nói dối, có thể là hợp pháp nhưng có thể làm tăng mối quan tâm đạo đức liên quan đến niềm tin và sự trung thực. Bình luận của Heller nhấn mạnh mối quan hệ thường mơ hồ giữa tính hợp pháp và đạo đức.
Dòng này nhấn mạnh cách các hệ thống pháp lý đôi khi có thể cho phép hành vi bất lợi, chẳng hạn như lừa dối, mà không có hậu quả. Việc thiếu luật pháp chống lại có thể tạo ra cảm giác vỡ mộng, vì mọi người có thể cảm thấy tự do để thao túng các sự thật mà không có trách nhiệm. Công việc của Heller mời độc giả suy ngẫm về ý nghĩa của các quyền tự do như vậy trong một xã hội được điều chỉnh bởi các quy tắc không nhất thiết phải phù hợp với các tiêu chuẩn cá nhân hoặc đạo đức.