Primo Levi đã từng nói, tôi viết để tham gia lại cộng đồng nhân loại. Đọc sách là một hành động riêng tư, nhưng nó tham gia cùng chúng ta trên khắp các lục địa và thời gian.
(Primo Levi once said, I write in order to rejoin the community of mankind. Reading is a private act, but it joins us across continents and time.)
Primo Levi đã nói lên ý tưởng rằng viết phục vụ như một phương tiện để kết nối với nhân loại. Thông qua việc viết lách, các cá nhân có thể đóng góp cho sự hiểu biết tập thể và tham gia với những người khác ở mức độ sâu sắc hơn. Mặc dù đọc là một trải nghiệm đơn độc, nó tạo ra các mối quan hệ vượt qua ranh giới địa lý và thời gian, cho phép độc giả chia sẻ suy nghĩ và cảm xúc của các tác giả từ các thời đại và các nơi khác nhau trên thế giới.
Azar Nafisi, trong tác phẩm của mình "Cộng hòa trí tưởng tượng: Mỹ trong ba cuốn sách", lặp lại tình cảm này bằng cách nhấn mạnh tầm quan trọng của văn học trong việc thúc đẩy kết nối giữa mọi người. Cô ấy gợi ý rằng thông qua hành động đọc, các cá nhân không chỉ khám phá trí tuệ của chính họ mà còn tham gia vào trải nghiệm chung của con người, củng cố quan niệm rằng cuộc sống của chúng ta đan xen thông qua các câu chuyện mà chúng ta tham gia.