Cô ấy không nghĩ rằng những người đến trễ, hoặc chính tổ tiên, sẽ muốn trừng phạt chúng tôi, bất kể sự vi phạm của chúng tôi là gì. Nhiều khả năng sẽ có tình yêu, rơi như mưa từ trên cao, thay đổi trái tim của kẻ ác; biến đổi chúng
(She did not think that those who were late, or the ancestors themselves, would wish punishment upon us, no matter what our transgressions. It was far more likely that there would be love, falling like rain from above, changing the hearts of the wicked; transforming them)
Nhân vật chính phản ánh về ý tưởng rằng cả tổ tiên và những người chậm chạp đều không mong muốn trừng phạt người sống vì những sai lầm của họ. Thay vào đó, cô tin rằng tình yêu sẽ là lực lượng hướng dẫn, nhẹ nhàng hạ xuống như mưa từ thiên đàng, nuôi dưỡng và cứu chuộc ngay cả những linh hồn bướng bỉnh nhất. Quan điểm này thúc đẩy cảm giác hy vọng và lòng trắc ẩn, nhấn mạnh sự tha thứ đối với sự trừng phạt.
Tình cảm này làm nổi bật sức mạnh biến đổi của tình yêu, cho thấy rằng nó có thể dẫn đến những thay đổi sâu sắc về tính cách và hành vi. Sự lạc quan của nhân vật vẽ nên một bức tranh của một vũ trụ nhân từ, nơi sự hiểu biết và chấp nhận chiếm ưu thế, bất kể những hành động sai trái trong quá khứ.