Độ tuyến tính thẳng, mà chúng ta đã coi là điều hiển nhiên trong tất cả mọi thứ, từ vật lý đến tiểu thuyết, đơn giản là không tồn tại. Tuyến tính là một cách nhân tạo để xem thế giới. Cuộc sống thực không phải là một loạt các sự kiện liên kết với nhau xảy ra hết lần này đến lần khác như hạt xâu chuỗi trên vòng cổ. Cuộc sống thực sự là một loạt các cuộc gặp gỡ trong đó một sự kiện có thể thay đổi những sự kiện theo cách hoàn toàn không thể đoán trước, thậm chí là tàn phá. Đó là một sự thật sâu sắc về cấu trúc của vũ trụ của chúng ta. Nhưng, vì một số lý do, chúng tôi nhấn mạnh hành xử như thể nó không đúng.
(Straight linearity, which we have come to take for granted in everything from physics to fiction, simply does not exist. Linearity is an artificial way of viewing the world. Real life isn't a series of interconnected events occurring one after another like beads strung on a necklace. Life is actually a series of encounters in which one event may change those that follow in a wholly unpredictable, even devastating way. That's a deep truth about the structure of our universe. But, for some reason, we insist behaving as if it were not true.)
Khái niệm tuyến tính thẳng thường được coi là một khía cạnh cơ bản của thực tế, ảnh hưởng đến các lĩnh vực khác nhau như vật lý và kể chuyện. Tuy nhiên, quan điểm này được xây dựng một cách giả tạo và không phản ánh sự phức tạp của cuộc sống thực. Thay vì xem các sự kiện như một chuỗi đơn giản, cuộc sống được mô tả chính xác hơn là một loạt các cuộc gặp gỡ trong đó một sự kiện có thể không thể đoán trước được quá trình của các sự kiện tiếp theo.
Sự hiểu biết này cho thấy một sự thật sâu sắc về cấu trúc vũ trụ. Bất chấp bản chất hỗn loạn của cuộc sống, chúng ta có xu hướng bám vào niềm tin vào sự tiến bộ tuyến tính, nhìn ra sự khó đoán và liên kết với sự kiện. Suy nghĩ này, theo đề xuất của Michael Crichton trong "Jurassic Park", có thể dẫn đến hậu quả đáng kể, nhấn mạnh sự cần thiết phải nhận ra mạng lưới tương tác phức tạp xác định kinh nghiệm của chúng tôi.