Trong "Paris to the Moon", Adam Gopnik nhấn mạnh bản chất chất lỏng của cuộc trò chuyện, lập luận rằng mọi người không hoàn toàn tuân thủ các khung lý thuyết khi họ giao tiếp. Thay vào đó, các lý thuyết mà họ sử dụng có thể thích nghi và thay đổi một cách linh hoạt trong các cuộc thảo luận, phản ánh bản chất luôn thay đổi của sự tương tác của con người. Bản chất của giao tiếp. Các cuộc trò chuyện vốn đã tự phát và đáp ứng, minh họa mức độ linh hoạt trong suy nghĩ là rất quan trọng đối với đối thoại có ý nghĩa.